Tóc nâu

... BỖNG HOÁ GẦN !



 


Bên thềm hoa nắng vừa rơi
Em đi qua ngõ không lời hỏi han
Tôi, ngây mắt đón muộn màng
Hương thơm tóc rối, vội vàng thoảng đưa.

Lặng thầm nhung nhớ ngày xưa
Đôi mình thơ dại đủ vừa ước mơ
Ngọt ngào... mực viết bài thơ
Trăm thương , nghìn nhớ... tím mờ giấy hoa.

Hôm xưa, ừ nhỉ... vừa qua
Như em, áo lạ nhạt nhoà quá đi !
Tôi, bên song cửa thầm thì...
Gọi tên quen thuộc, ước gì em nghe...

Đường đi bao lá nghiêng che
Dáng em vẫn rõ nắng hè cuối sân
Là xa... xa... bỗng hoá gần
Hình như em đã tường... thân tình này !

 


 

Được bạn: HB 13.06.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "... BỖNG HOÁ GẦN !"